Tự kỷ
Có ai nhắn giúp cái thằng tôi
Không cố bon chen kiếm chỗ ngồi
Thời buổi đít nhiều mà ghế ít
Lẫn quẫn bên đời nghĩ xa xôi.
Có ai hỏi giúp cái thằng tôi
Sự nghiệp công danh lỡ hay bồi
Của tiền bòn mót đi đâu hết
Giơ cái mạng trành có thế thôi .
Có ai bảo giúp cái thằng tôi
“Thế gian biến cải vũng nên đồi”*
Sao không tranh thủ cào vơ vét
Chai mặt lì cố đấm ăn xôi.
Còn ai chỉ giúp cái thằng tôi
Yêu người trên chót lưỡi đầu môi
Trái tim nhiễm độc mùi nhân tính
Đường đến lương tri đã khóa rồi.
Tôi ngồi tự hỏi cái thằng tôi
Có thấy bâng khuâng thấy bồi hồi
Trước những cảnh đời cay với đắng
Ta ở nơi nào chỉ mỗi tôi!
22/7/2014
Nhân Trần
* Câu thơ đầu trong bài thơ “Nhân tình thế thái” của Nguyễn
Bỉnh Khiêm.